Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

BÊN KIA NHƯ NGUYỆT


Thy An

Bên kia Như Nguyệt là quê mẹ
Lúa xõa tóc chờ tre dang tay
Làng ta khói biếc tỏa bay
Ửng trong nắng đỏ chân mây dịu dàng

NHỚ QUÊ


Thy An

Xa quê hành lý trên đường
Tôi mang chỉ nỗi nhớ thương vô cùng
Mỗi bước xa mỗi ngập ngừng
Lời ca giã bạn rưng rưng đất trời

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

KÝ ỨC DRESDEN


Truyện ngắn của Thy An ( viết năm 2000 )


          Lê bước đi như người mộng du trong đêm mùa xuân trên đường phố chẳng có vẻ gì là đã bước vào năm cuối cùng của  thế kỷ 20. Chao ôi,  đúng là “ Mùa xuân bên bờ sông En-bơ “ đây rồi. Thật là ngoài sức tưởng tượng. Thời niên thiếu có lẽ  chị đã xem một bộ phim có tựa đề như thế. Hoàn toàn chẳng nhớ gì ngoài tên phim giống như một bài thơ, như một câu chuyện tình. Lê bất giác ngồi xuống bên bờ sông. Rõ ràng đây là một thực tế. Sông En-bơ thật hiền. Nó gầy guộc. Hẳn 1000 năm trước, hoặc lâu hơn thế nó vẫn hiền như thế này. Tại sao số phận lại có thể đưa chị đến đây, ngự tại một khách sạn tuyệt đẹp bên bờ sông này. Thật không thể tin được. Mai là ngày lập xuân ở đây. Nhưng tối nay thành phố này, dòng sông này, nơi trầm tĩnh một cách không ngờ ở một đất nước công nghiệp, mùa xuân vẫn dâng lên bằng một vẻ nguyên sơ, cổ điển. Mặc kệ thành phố và những công trình tráng lệ của con người, những thứ phù du chìm nổi ở đời, đêm xuân vẫn ngát hương đất và cây cỏ. En-bơ vẫn thở dài, mơ màng. Không, En-bơ vẫn chảy theo nhịp điệu mà nó có vào mùa xuân, thế thôi. Nó cũng chẳng quan tâm đến tâm trạng, dáng vẻ, danh hiệu hay bất cứ điều gì con người gán ghép cho nó. Thật hay là anh đã không có mặt ở đây. Đúng ra đêm nay chỉ thiếu có điều này. Lê thấy ngập tràn cảm giác  hạnh phúc. Một đêm trên bờ sông En-bơ với một nỗi nhớ vô hạn, thấy mình chưa bao giờ yêu như thế, thấy thiếu như thế và thấy đầy đủ như thế. Dường như anh đang ở mọi nơi, bao trùm khắp không gian và thời gian. Cả En-bơ nữa, nó cũng đang thở hơi thở của anh, thầm thì tiếng anh. Những làn sóng nhè nhẹ vỗ vào bờ như dáng vẻ anh. Này, ta có thể không mảy may có một ý nghĩa  nào với sông nhưng mày  có lẽ đã để lại cho cuộc đời ta một điều gì đấy. Lê sung sướng tự nhủ. Chị thấy đang  yêu và được yêu thật thanh khiết. Lê thấy như mình đang choàng tay lên cổ anh, đang ôm Dresden ,cả dòng En-bơ, cả đất trời này.

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

NHƯ HẸN


Thy An
 
Như hẹn rồi không lên
Như hẹn gặp nhau trong bài Quan họ
Lời câu hát mà em tin hẹn thật
Như hẹn rồi gió cuốn bay đi mất
NHƯ HẸN
Thy An
 
Như hẹn rồi không lên
Như hẹn gặp nhau trong bài Quan họ
Lời câu hát mà em tin hẹn thật
Như hẹn rồi gió cuốn bay đi mất

Như hẹn rồi, như thệ  trời với đất
Trong câu ca ai hát hôm nào
để em đứng đợi xốn xao
Chờ anh chờ mãi đâu nào thấy anh

Trời ơi lời hẹn mong manh
Chỉ là câu hát của anh hội hè
Ai xui ai khiến em nghe
Lòng em muôn sợi tơ se rối bời
Ai buông câu hát chơi vơi
Cho em đứng đợi dưới trời đầy sao




MỘT THỜI YÊU

Thy An

Một thời tôi đã yêu anh
Để con tim mãi không lành vết thương
Cam lòng hứng chịu gió sương
Nỗi đau như sóng đại dương xô bờ