Mỗi ngày
sau túi bụi
hít thở
kiệt quệ yêu
xiêu vẹo sống
xiêu vẹo sống
con lê vào
lòng mẹ
Chẳng có gì
âu yếm hơn
chẳng có gì
bạo liệt hơn
chẳng có gì
nam tính hơn
chẳng có gì
nữ tính hơn
Mẹ đêm
Cho con đắp
tấm chăn tóc mẹ
rúc đầu vào hư ảo mẹ
ngậm bầu vú
giấc mơ
Cứ thế thiếp
đi
Trong bao bọc
thâm trầm câm lặng tối đen
rồi rữa ra
trong tay mẹ
Và tới khi
bình minh lay động thân xác
Con lại thoát thai từ lòng mẹ
mỗi ngày
lại trỗi dậy
làm Người ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét