Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

TRÊN CÁNH ĐỒNG QUÊ

Thy An   
Yêu quý tặng S
            



Ta sinh ra ở một làng quê
Quanh luỹ tre rì rào hương lúa
Những cánh đồng chắt từ nắng lửa
Từ đất chua, giọt sữa nuôi người

Trên cánh đồng trai gái yêu nhau
Chiền chiện hát ru, ngàn sao thay mái lá
Bầy trẻ trốn tìm sau mô rạ
Bầu trời đêm đỏ lửa dắt trâu về

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

LẠC NHAU

Thy An


Biền biệt thời gian nước chảy

Khô khốc mắt huyền cạn đáy

Tóc đành buông xõa màu mây

Mà anh vẫn đi đi mãi

Đã quên em còn ở trên đời

Thứ Tư, 2 tháng 9, 2015

Thu



Thy An

Thu này

Góp nhặt ấn tượng những thu trước

Khề khà vết tích

Lăn trên thảm cỏ hè phố

Nắng điên cuồng kháng cự hoàng hôn

Rồi ập xuống đuối sức.

Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015

ƠI CON TRAI BE BÉ


Thy An
(Cho con trai tôi lúc 6 tuổi-1986)

Ơi con trai be bé
Con trai mẹ xinh xinh
Trán bướng bỉnh thông minh
Tóc tơ vàng mềm mại
Miệng như bông hoa hồng
Mắt trong vắt dòng sông

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

NỖI NHỚ





Thy An


Không cất lên như tiếng chim
để đánh thức bình minh
Không như gió đến thầm thì bên tai
để giãi bày nguồn cơn
Không phải hương đưa để nhận biết
Không như sấm sét
rạch bầu trời oà vỡ

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

CÂY BẠCH DƯƠNG

Thy An

Cây bạch dương trầm lặng
Lốm đốm nắng
Đất dưới chân
Ẩm như môi người tình

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

BẠN TÔI


Thy An
                             Nhớ người bạn
                                          giỏi toán đã khuất


Với tôi, bạn là người đàn ông kỳ tài
Nhà ảo thuật của những con số
Thi sĩ của đạo hàm
Dưới con mắt của bạn mớ lý thuyết xám xịt ánh lên mầu sắc 
Những điều tưởng như rời rạc
được khái quát hóa

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015

KHI TRÁI TIM CÒN ĐẬP


Thy An


Chàng ngồi bên tôi hàng giờ khi có dịp
Huyên thuyên chuyện trên giời dưới bể
Chàng ăn nói có duyên và cặp mắt đẹp
Thỉnh thoảng lại nhìn đắm đuối

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

HÌNH ẢNH

Thy An


Khi ta chống chọi với số phận
Cuộc chiến tới hồi cam go
Ý chí chừng đã chùng xuống
Đôi tay mệt mỏi buông xuôi

Ta cầu viện đến người
Nước mắt đẫm gối đêm

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

TRINH NỮ LÀNG HOA


Truyện ngắn của Thy An
 Ngày tôi năm tuổi, nàng xuất hiện. Khi đó, trái đất ngoài tôi ra chỉ có hai người phụ nữ. Mẹ chăm nuôi tôi, còn nàng là bông súng trắng độc diễn trên chiếc ao ký ức tuổi  thơ tôi. Trinh mảnh dẻ và có một làn da trắng như ngà. Mẹ thường chép miệng: Con Trinh trông yểu mệnh lắm !
Tôi chẳng quan tâm đến những điều mẹ nói. Niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi khi đó là mỗi sáng tinh sương được thấy nàng từ vườn nhài đi lên trao cho mẹ những bông hoa nhỏ xíu, trắng như tuyết. Cả người nàng toát ra làn hương thanh thoát và tươi mát của thời khắc bình minh. Dù đang còn ở trên giường hay đang ngầy ngà với mẹ, tôi cũng giành phần chạy ra đón gói hoa từ tay nàng. Một bàn tay nhỏ xíu với những ngón tay mảnh dẻ như cánh hoa ngọc lan.

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

KHÁC CHI CÂY CỎ

Thy An


Ánh sáng nhẫn nại
ẩn sau quầng mây u ám
giờ oà ra

Ta cũng như cây cỏ, sáng bừng
ngửa cổ uống giọt mặt trời
rồi ngất ngư trong gió

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

ANH CHẲNG BIẾT VỀ EM



Thy An 




 Anh chẳng biết gì về em
Dường  như em thể hòa tan
Trong trăm câu hát trong ngàn nỗi đau

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

MẸ ĐÊM

Thy An



Mỗi ngày
sau túi bụi hít thở
kiệt quệ yêu
xiêu vẹo sống
con lê vào lòng mẹ

MƯA BÓNG MÂY


Thy An

Mưa chợt đến mưa ào qua bối rối
Mưa bóng mây ướt áo em rồi
Mưa rơi ướt áo em rồi
Em đi biết mấy khoảng trời tìm anh
Tình như bong bóng mong manh
Ngày chia li chợt vỡ thành hư không

Mưa rơi ướt áo em rồi
Em không nón đội giữa trời mênh mang…/.

Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

MƯA ĐÊM

Thy An

Mưa đêm
Gõ hoài trên cửa sổ
Gợi nhớ những hy vọng đã tắt
Xưa ta đâu biết
Nỗi tuyệt vọng của tình yêu
Sao sánh được
Những đau đớn làm NGƯỜI

Mưa vẫn rơi
Rơi mãi rơi hoài
Như nhịp tim ta nhẫn nại

Cầm cự với thời gian 

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

GIỌT MƯA TÔI

Thy An 

  
Chiều chuyếnh choáng say trong mưa hạ
Mưa hồn nhiên chỉ biết mưa thôi
Mưa thức dậy hồi ức nào bỏng rát
Tôi âm thầm mơ giấc mưa rơi

Từng giọt tôi từng giọt khôn nguôi
Giàn giụa biếc trong ngàn mắt lá
Trên nẻo đường quê trên mái nhà xa lạ
Trên người đi hoang dã giọt mưa tôi 

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

Chùm thơ về Hoa

LỜI TỎ TÌNH THÁNG HAI

Bừng trên ngọn cây, hoa Gạo
Lời tỏ tình tháng Hai
Nồng cháy và thành thật đến nỗi
Trào ra như búp lửa
Và từng lời đỏ rực
Hôi hổi thở trên cỏ

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

BÊN KIA NHƯ NGUYỆT


Thy An

Bên kia Như Nguyệt là quê mẹ
Lúa xõa tóc chờ tre dang tay
Làng ta khói biếc tỏa bay
Ửng trong nắng đỏ chân mây dịu dàng

NHỚ QUÊ


Thy An

Xa quê hành lý trên đường
Tôi mang chỉ nỗi nhớ thương vô cùng
Mỗi bước xa mỗi ngập ngừng
Lời ca giã bạn rưng rưng đất trời

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

KÝ ỨC DRESDEN


Truyện ngắn của Thy An ( viết năm 2000 )


          Lê bước đi như người mộng du trong đêm mùa xuân trên đường phố chẳng có vẻ gì là đã bước vào năm cuối cùng của  thế kỷ 20. Chao ôi,  đúng là “ Mùa xuân bên bờ sông En-bơ “ đây rồi. Thật là ngoài sức tưởng tượng. Thời niên thiếu có lẽ  chị đã xem một bộ phim có tựa đề như thế. Hoàn toàn chẳng nhớ gì ngoài tên phim giống như một bài thơ, như một câu chuyện tình. Lê bất giác ngồi xuống bên bờ sông. Rõ ràng đây là một thực tế. Sông En-bơ thật hiền. Nó gầy guộc. Hẳn 1000 năm trước, hoặc lâu hơn thế nó vẫn hiền như thế này. Tại sao số phận lại có thể đưa chị đến đây, ngự tại một khách sạn tuyệt đẹp bên bờ sông này. Thật không thể tin được. Mai là ngày lập xuân ở đây. Nhưng tối nay thành phố này, dòng sông này, nơi trầm tĩnh một cách không ngờ ở một đất nước công nghiệp, mùa xuân vẫn dâng lên bằng một vẻ nguyên sơ, cổ điển. Mặc kệ thành phố và những công trình tráng lệ của con người, những thứ phù du chìm nổi ở đời, đêm xuân vẫn ngát hương đất và cây cỏ. En-bơ vẫn thở dài, mơ màng. Không, En-bơ vẫn chảy theo nhịp điệu mà nó có vào mùa xuân, thế thôi. Nó cũng chẳng quan tâm đến tâm trạng, dáng vẻ, danh hiệu hay bất cứ điều gì con người gán ghép cho nó. Thật hay là anh đã không có mặt ở đây. Đúng ra đêm nay chỉ thiếu có điều này. Lê thấy ngập tràn cảm giác  hạnh phúc. Một đêm trên bờ sông En-bơ với một nỗi nhớ vô hạn, thấy mình chưa bao giờ yêu như thế, thấy thiếu như thế và thấy đầy đủ như thế. Dường như anh đang ở mọi nơi, bao trùm khắp không gian và thời gian. Cả En-bơ nữa, nó cũng đang thở hơi thở của anh, thầm thì tiếng anh. Những làn sóng nhè nhẹ vỗ vào bờ như dáng vẻ anh. Này, ta có thể không mảy may có một ý nghĩa  nào với sông nhưng mày  có lẽ đã để lại cho cuộc đời ta một điều gì đấy. Lê sung sướng tự nhủ. Chị thấy đang  yêu và được yêu thật thanh khiết. Lê thấy như mình đang choàng tay lên cổ anh, đang ôm Dresden ,cả dòng En-bơ, cả đất trời này.

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

NHƯ HẸN


Thy An
 
Như hẹn rồi không lên
Như hẹn gặp nhau trong bài Quan họ
Lời câu hát mà em tin hẹn thật
Như hẹn rồi gió cuốn bay đi mất
NHƯ HẸN
Thy An
 
Như hẹn rồi không lên
Như hẹn gặp nhau trong bài Quan họ
Lời câu hát mà em tin hẹn thật
Như hẹn rồi gió cuốn bay đi mất

Như hẹn rồi, như thệ  trời với đất
Trong câu ca ai hát hôm nào
để em đứng đợi xốn xao
Chờ anh chờ mãi đâu nào thấy anh

Trời ơi lời hẹn mong manh
Chỉ là câu hát của anh hội hè
Ai xui ai khiến em nghe
Lòng em muôn sợi tơ se rối bời
Ai buông câu hát chơi vơi
Cho em đứng đợi dưới trời đầy sao




MỘT THỜI YÊU

Thy An

Một thời tôi đã yêu anh
Để con tim mãi không lành vết thương
Cam lòng hứng chịu gió sương
Nỗi đau như sóng đại dương xô bờ

Thứ Tư, 11 tháng 2, 2015

19 tuổi

Thy An


19 tuổi không người yêu
Lặn lội trời Âu nhớ mẹ
Chiều 30 tết tuyết rơi
Tôi lên đồi sau lưng thành phố
Lang thang
Lang thang
Chỉ có tuyết bốn bề chỉ tuyết
Ngoảnh lại vô cùng chỉ vết chân tôi

ĐÓN XUÂN TỪ ĐIỂM XUẤT PHÁT

Thy An

Lũ bụi hóng chuyện
Ngày lại ngày
lớp lớp
phủ lên cửa sổ
Hạt nào chứng kiếm màn yêu đương?
Hạt nào-cơn tuyệt vọng và những trận cãi vã
Hạt nào ngày trống rống vô nghĩa?
Hạt nào và hạt nào???

Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

GỬI BIỂN

 Thy An

Rời phố phường ta đi ra biển
Như trở về với mẹ cha ta
Ta lại hiện nguyên hình đứa trẻ
Hồn nhiên đùa giỡn với bao la

Xin cởi bỏ mọi đồ trang sức
Như tạo hóa muôn đời ban phát cho ta
Ta hoàn hảo hay không biển không cần biết
Cứ đón vào lòng âu yếm xuýt xoa

Biển muôn đời trùng điệp thăng hoa
Sóng lớp lớp vòng ôm ghì xiết
Ta trải hồn ta trên ngực biển
Để mắt môi giàn giụa nụ hôn lành

Ta đứa con của miền trung du
Ba mươi tuổi lần đầu tới biển
Lần đầu gặp là lần đầu dâng hiến
Biển nhân từ hóa kiếp nỗi đau ta

Ơi biển ngày mai ta phải xa
Ngày mai sao quên được ngày qua
Áp ngực hôn lên thềm biển biếc
Biển trào ...ôm mãi dấu chân ta