Bây
giờ là mùa thu
Tôi
đã quên kỷ niệm từ lâu
Giữa
bộn bề sinh kế
Chỉ
có gió dường như vẫn nhớ
Những
người đi nghỉ đã rời khỏi đây
Lũ
thuyền trốn ngày biển động
Gió
bất lực gào lên vì hờn giân
Cố
đánh thức hàng phi lao bị phù phép
Trong
cơn tuyệt vọng cuồng điên
Chúng
xóa sạch những lâu đài cát
Tất
cả thành chuyện cũ
Vì
thu đã sang
Chỉ
còn hàng phi lao bị ruồng bỏ
Đối
mặt với trời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét